Xưng tội (tiếp theo )
Trước ngôi thánh đường Ki tô Vua một hang đá Bê lem được dựng dưới gốc
cây sồi . Tượng Mẹ Mary , thánh Giu se và Chúa Hài Nhi vẫn trong ánh
sáng lung linh như mọi năm . Bên cạnh một chuỗi đèn hình ngôi sao sáng
lấp lánh treo sát bờ tường của nhà thờ , nó vươn lên tận gần nóc chuông .
Bên cạnh đó tôi gặp anh Vi và anh Đê đứng cạnh một chiếc xe Toyota
Camry mới toanh 2013 . Xe này được làm giải thưởng độc đắc cho kỳ lô tô
gây quĩ nới rộng ngôi thánh đường .
Tôi bước tới hỏi chuyện :
- Ủa ! Hôm nọ nghe cha xứ giảng trong nhà thờ là cái hang đá Giáng Sinh
do đoàn Liên Minh Thánh Tâm và đoàn Thanh Niên bỏ công làm vất vả mấy
ngày rồi bị thành phố bảo dẹp . Sao bây giờ nó vẫn còn vậy ?
Anh Vi với mái tóc dài cười đáp lại :
- Hôm nọ mình làm ngay đường ống nước và che khuất hệ thống báo động nên
thành phố xuống inspect ( kiểm tra) thấy nên họ không cho . Bây giờ
mình dời nó qua một bên . Lúc trước có làm cái hang đá , nhưng giờ đây
dưới gốc cây sồi trông cũng đẹp ra phết nhễ .
Giá như có ông nhạc sĩ nào ngẫu hứng nhìn qua cái hang đá của giáo xứ
tôi lại sáng tác ra bản Chúa Sinh Ra Dưới Gốc Cây Sồi như một lời ca của
bản nhạc Mẹ Fatima năm xưa trên cây sồi .
Anh Đê đứng bên cạnh , tay đang cầm sợi dây điện nói xen vào :
- Thôi anh vô nhà thờ nhanh đi , cha đang đợi anh xưng tội đó . Hãy mau ăn năn đền tội đi .
Mọi năm giải tội thường tập trung ở hội trường giáo xứ , nhưng năm nay
lại trong ngôi nhà thờ chính . Vừa mở cửa để vô nhà thờ , tôi thấy có
hai hàng người bên trái bên phải đứng chờ tới phiên xưng tội . Mỗi hàng
có chừng năm sáu người . Tôi ngó vào bên trong đã thấy lố nhố chừng vài
chục người , có kẻ quì có kẻ ngồi . Thế là tôi đứng vào hàng bên trái để
hi vọng tới phiên được xưng tội nhanh hơn . Tôi ngoắc tay ra hiệu cho
bà nhà tôi và ba cô con gái tôi vào hàng người tôi đang đừng chờ , nhưng
bà nhà tôi lắc đầu không chịu và họ bước thẳng vào trong nhà thờ .
Ngay lúc đó cha H. chánh xứ mới về nhậm chức , với giọng ôn hòa vui vẻ nói :
- Như chúng ta đã biết , cứ hàng năm vào dịp Lễ Giáng Sinh chúng ta làm
hòa với Thiên Chúa , xin Ngài hãy tha thứ mọi lỗi lầm của chúng ta , mọi
xúc phạm của chúng ta với Ngài .
Cha xứ ngập ngừng một lát rồi tiếp :
- Tôi hỏi thật với quí vị ở đây , trong đây có ai thấy mình trong sạch , không có tội thì giơ tay lên .
Một lần nữa lòng tôi nổi lên sự ngạc nhiên và chờ đợi .
Cha xứ nhìn quanh mọi người rồi chậm rãi tiếp :
- Không có ai à ! Nếu mà có ai thì tôi sẽ làm đơn xin Tòa Thánh Vatican
phong thánh ngay . Đã từ lâu nước Việt Nam ta trừ 117 vị Các Thánh Tử
Đạo chưa có vị thánh nào mới . Chúng ta cần có các vị Thánh mới để đổi
mới , để canh tân con người tín hữu ngày nay .
Tôi chợt nhớ ra điều gì , day qua day lại đưa mắt tìm bà nhà tôi . Hình
như tôi có nghe đâu đây bà nhà tôi nói là bả không có tội , không biết
xưng cái gì bây giờ . Nếu mà tuyên xưng ra , cha mà nghe được thế nào
cũng làm đơn xin Toà Thánh phong Thánh ngay ( canonization) .
Đứng trước tôi là một bà sồn sồn , tôi nhớ mang máng là hình như bà ta
cũng thuộc khu Tử Đạo như tôi . Nghe nói chị ta bị chớm bướu cổ .
- Khỏe không chị , cái bướu đó bớt chưa ?
Bà ta nét mặt vui hẵn lên , nói :
- Dạ , bớt nhiều lắm rồi anh . Lúc trước em buồn lắm . Nghe báo cáo y
khoa về nói em bị ung thư hạch cổ gì đó , em thiệt là buồn , thiệt là
khổ . Anh biết không ! Lúc đó con em mới có ba tuổi , em mà đi thì không
biết nó ra sao .
Hèn gì dạo trước tôi gặp ông chồng bà ta bồng bế đứa con gái đi lễ chiều thứ bảy mà mặt mày bí xị , buồn hiu .
Ông G. , trưởng Hội đồng Mục Vụ nhà thờ bước tới đưa tay ra hiệu bảo
chúng tôi giữ im lặng . Hàng người tôi đang đứng chờ tới phiên không
thấy nhúc nhích gì . Bình thường một người vô xưng tội với cha chừng năm
phút là xong . Nãy giờ gần nửa tiếng mà vẫn chưa thấy ai ra . Lúc này
bà nhà tôi và mấy con tôi bước ra ngoài , gặp tôi rồi mỉm cười , lấy tay
chỉ chỉ vào bên trong .
Rốt cuộc thì cũng xong , tôi bước ra ngoài nhà thờ gặp ông B. trước làm chủ một shop may . Mắt ông ta dáo dác như tìm ai .
Ông ta hỏi tôi :
- Ông có thấy bà xã tui không ?
- Có , bả đứng sau tôi có một hai người gì phải .
Ông B. tính tình hiền hòa dễ dãi , không hề giận ai bao giờ . Có lần ông
ta rủ tôi vào hội Lêgiô Maria , một hội chuyên đi đọc kinh và đi thăm
viếng và giúp kẻ khó nghèo tật nguyền . Tôi nghe qua cũng có lý lắm .
- Nhưng có một điều là những gì mà anh em trong hội sinh hoạt , hội họp
bàn bạc với nhau thì phải giữ kín , không được tiết lộ với ai , ngay cả
vợ con chồng con mình .
Ông B. tiếp lời :
- Ông biết không ! Không phải mình dấu diếm gì với vợ con mình , nhưng
ông nghĩ xem . Mình đi thăm kẻ ốm người bệnh trong nhà thương nhà ghét ,
nghe người ta kể lể tâm sự . Giống như mình nghe người ta xưng tội vậy .
Mình đâu có thể nào đem chuyện riêng tư của người ta đem thuật lại kể
lại tùm lum được .
Ồ ! Cái chi chớ việc này là không có tôi . Tôi mà biết thì cả làng xóm đều biết , dân trên mạng đều biết .
- Ủa sao bà xã tui lâu quá chưa thấy ra .
Lúc ấy bà nhà tôi bước tới gần chúng tôi xen vào :
- Hồi nãy tui nói ông nhà tôi vô trong nhà thờ xưng tội đi mà ông không nghe . Trong đó có sáu cha giải tội nên nhanh lắm .
Tôi góp ý thêm :
- Ừ ! Bà nói đúng quá . À ! Ông B. à ! Hồi nãy tui đứng nói nói chuyện
với chỉ trong lúc chờ xưng tội . Chỉ nói chỉ không biết có tội gì mà
xưng , chắc là chỉ xưng tội nhưng mà toàn là tội của ông không à .
Ông B. cười mỉm không nói . Tôi tiếp :
- Chắc là tui với ông phải đi mua hai cái khung hình để treo trong nhà mới được .
Ông B. ngạc nhiên hỏi lại :
- Chi vậy ? Nhà tui có nhiều tranh ảnh lắm rồi .
- Không , ông B. ơi ! Cái này khác lắm . Ông không nghe cha nói à ! Ai
không có tội mà vô trình với cha . Chắc chắn cha sẽ trình Tòa Thánh
phong Thánh và chúng ta sẽ có hai hay nhiều vị khác .
TDA 25 tháng 12 năm 2012
Tuesday, December 25, 2012
Subscribe to:
Posts (Atom)