Saturday, March 28, 2009

Cầu Bãi Cháy , Vịnh Hạ Long (Hình từ Wikipedia)

Cầu Tatara , Nhật (From Wikipedia)

Cầu Bãi Cháy

Cầu Bãi Cháy

Cơm tối xong chúng tôi lên xe đi tham quan cầu Bãi Cháy .Trong suốt thời gian qua tôi từng nghe người dân Hà Nội trầm trồ khen ngợi cây cầu này ngoài vẻ đẹp tân kỳ còn là một cây cầu văng có nhịp dài nhất thế giới . Xe ngừng lại lại địa điểm gần cầu Bãi Cháy . Gió biển nhè nhẹ thổi tới từ bầu trời tối đen . Nơi đây không có một bóng đèn nào . Không xa lắm , cầu Bãi Cháy lung linh dưới ánh đèn màu nhìn khá xinh , nằm vắt ngang vịnh Hạ Long , nối liền đất liền và Hòn Gai . Ông trưởng đoàn cười : " Mời quí khách xuống chụp hình kỷ niệm với cây cầu đẹp nhất Việt Nam . "

Bác Tuấn , chung đoàn với chúng tôi cười khen :
- Và là cây cầu văng dài nhất thế giới . Các bác xem , điểm ưu việt của thiết kế "lày" là ở chỗ khách tham quan đứng trên cầu không bị hạn chế tầm nhìn sang hai bên . Các bác có thể thư giãn thoải mái phóng tầm mắt ngắm nhìn tổng thể mặt vịnh Hạ Long , hưởng thụ cái cảm giác chơi vơi giữa trời mây và nước\

Bà nhà tôi lẩm bẩm :
- Tối thế thấy cái gì mà tận hưởng trời và nước . Ai lạng quạng rớt xuống biển thăm ông bà ngay .

Một bà trong đoàn nghe vậy , nói : " Chị nói đúng đó , dân gọi đó là cây cầu tử thần mà , đã có mấy vụ rồi , rớt xuống là chơi vơi chới với liền hà !

Bác Tuấn thong thả tiếp tục :
- Và không những thế, khoảng cách tĩnh không của cầu Bãi Cháy sẽ là 445 mét, vượt 55 mét so với kỷ lục thế giới là loại cầu kết cấu một mặt phẳng dây đã tồn tại mấy chục năm naỵ

Một cậu thanh niên trong đoàn thắc mắc hỏi lại :
- Sao cháu nghe nói là cây cầu văng dài nhất thế giới là cầu Tatara dài 900 mét , và cây cầu Stone Cutter đang xây ở Hồng Kông còn dài hơn .

Bác Tuấn phản biện :
- Cậu đừng nghe báo chí ngoại quốc nói bậy nói bạ . Thông tin nhà nước chỉ đạo rành rành như thế đó . Cầu này thi công chừng 40 tháng , độ an toàn cao ....

Cậu thanh niên xen vào :
- Và đã xảy nhiều tai nạn giao thông .

Lần này bác Tuấn dân Hà Tây gật đầu :
- Tại vì tài xế lái xe ẩu thả , không chấp hành nghiêm chỉnh luật lệ giao thông thôi . Mấy bác biết không , các bác lãnh đạo nhà ta ban đầu nhất quyết dành lấy việc vẽ thiết kế xây cây cầu này , nhưng nhà thầu chính của Nhật không chịu ...

Cậu thanh niên gật đầu :
- Chắc vì "hợp long " hai đoạn cầu không ăn khớp với nhau phải không bác Tuấn ?

Anh Năm Mập lên tiếng : " Thôi mời quí khách lên xe , để còn kịp thăm cây cầu văng có nhịp dài nhất thế giới . "

Xe chạy tới đầu cầu Bãi Cháy qua ngã ba Yết Kiêu để tiến lên cầu . Tới đây xe dừng lại , bác tài ra hiệu với anh Năm Béo , xì xào chuyện gì đó .

Anh Năm Béo trấn an :
- Xin quí khách bình tĩnh , không có chuyện chi xảy ra đâu . Chỉ vì trời hơi tối nên bác tài vào lộn và đi ngược chiều . Bây giờ bác tài đang de xe lại , quí khách cứ bình tĩnh ngồi xuống .

Phía trên đầu xe du lịch , các loại xe khác từ bên Hòn Gai đổ tràn về đành phải dừng lại , chờ đợi . Đoạn đường này có khúc ngoặt gắt , coi bộ bác tài điều khiển de xe lại khá vất vả . Khoảng chừng mươi mười lăm phút , xe ra được đoạn đi ngược đường này , và bác tài tìm đường vòng khác để tiếp tục tham quan cây cầu Bãi Cháy .

Đối với tôi , cây cầu này do người Nhật xây cất thi công bằng chính tiền vốn OPA của họ , nhà thầu do họ chỉ định , các kỹ sư thiết kế đều là người Nhật . Loại cầu này người Nhật hay xây dựng tại chính nước Nhật mà tôi đã từng đi qua . Nó có ưu điểm là giá thành rẻ , bảo trì nhanh chóng , nếu thay dây cáp treo cũng mau lẹ nhưng có vài khuyết điểm như trọng lực phân tán không đều , tạo ra nhiều giao động bất ổn , đương nhiên sẽ không an toàn nếu như gặp những cơn địa chấn hoặc dông bão từ biển Đông thổi vào . Nó từng bị nhiều nhà khoa học chỉ trích về độ bền vững và sự an toàn .

27.3.2009

Sunday, March 1, 2009

Vịnh Hạ Long (tiếp theo)

Vịnh Hạ Long (tiếp )

Những con đường nhựa không có bảng chỉ dẫn , nhưng xe du lịch như đã quen đường , nó cứ thế quẹo trái quẹo phải . Giá như đưa cho tôi lái thế nào cũng đi lạc lối . Xe chạy rất êm , đưa chúng tôi qua các biệt thự xinh đẹp nằm ẩn khuất trong các rặng cây xanh . Một ông trong đoàn lên tiếng :
- Anh Năm Béo ơi ! Tối nay bọn tui vô trong này ngủ đêm được không ?

Anh Năm Béo cười mỉm chi :
- Được chớ , loại cao cấp gần bờ biển mỗi đêm ngót nghét gần 200 đô . Tui nghe nói các đại gia ở Hà Nội ghé đây mới chịu nổi giá này , còn các bậc trung lưu chỉ dám cắn răng nghỉ ngơi một hai đêm thôi . Loại xoàng cũng bảy tám chục đô . Thế ông bà muốn loại nào để tui đặt phòng cho ? Khu resort du lịch Âu Lạc của vịnh Hạ Long này được coi như là đẹp nhất Đông Nam Á . Quí khách nhìn quanh mà xem , các mái nhà gạch đỏ được sản xuất từ làng Bát Tràng , cây kiểng cây che bóng mát từ các làng Nhật Tân, Quảng An, Phú Thượng, Vĩnh Tuy, Định Công , còn khách tới ở là ....

Trong xe có tiếng nói vọng lên :
- Khách Việt kiều .

Anh Năm Mập với nụ cười toe toét :
- Dạ không , toàn các bác đại gia Hà Nội vào nghỉ ngơi thôi ạ , mấy bác Việt kiều thì ra khách sạn ngoài vịnh .

Ông no. mỉm cười , quay sang nói bà vợ bên cạnh :
- Sao em ? Đêm nay chúng mình kỷ niệm 50 năm thành hôn của chúng ta . Chúng mình ra đây tưởng nhớ lại những ngày mình mới quen nhau .

Bà vợ ỏn ẻn :
- Ờ được đấy mình , nhưng ông lại quên hàm răng giả ở khách sạn rồi . Ông lấy gì mà cắn tui ?
Ông già chợt hỏi :
- Anh Năm Béo ơi ! Trung tâm Âu Lạc có bán hàm răng giả không ?

Tiếng ông trưởng đoàn từ đầu xe vọng lại :
- Không , ở đây không có đồ giả , hàng thiệt không hà . Trong này tuy có cái siêu thị nhưng các cô tiếp thị mặt mày không được vui lắm , vì nhiều du khách tới đây thích sờ vào các mẫu mã hàng hóa . Các cô cau có gắt lên là đừng sờ vào hiện vật ; đã là đi du lịch tham quan thì khách muốn nhìn thấy tận mắt , sờ thấy mới có cảm quan thật sự . Thế là mất hứng họ la lên : " Lần sau ông không thèm ghé vào nữa . " Tui xin thưa với quí khách là có ra ngoài phố vui chơi , xin cẩn thận . Nơi đây tỉ lệ bệnh si đa (AIDS) khá cao .

Ông già lẩm bẩm nói một mình :
- Cha vô duyên .

Anh Năm Béo cầm cái microphone cất to giọng :
- Tui kể cho bà con nghe một chuyện vui . Số là tui quen với một cô đang học Sư phạm , một hôm buồn tình tui viết cho cô nàng : "Người em mới quen . Anh viết cho em lá thư tình đầu tiên với những dòng chữ ngọt ngào . Tới đây hình như anh viết câu thứ ba rồi nhỉ . Em ơi ! Khi em đọc tới đây đã là câu thứ tư đầy ý nhị tình nồng , mà anh vẫn chưa bắt đầu câu chuyện bằng câu thứ năm . Nhưng anh nhớ quen em vào ngày thứ Sáu kiêng thịt . Tí nữa thì quên , anh định sang câu thứ bảy muốn tỏ đôi lời cùng em . Nhưng bây giờ má anh gọi anh xuống bếp vo gạo . Đợi anh một tí nhá . Em ơi ! Giờ này không biết là câu thứ mấy nữa , đồng hồ đong đinh gõ tiếng thứ mười , chắc anh nghĩ là tới câu mười một . Anh chỉ sợ em không đủ bình tĩnh vô tư nên anh sẽ sang câu mười hai mới tỏ cùng em . Em ơi ! Em đừng giận anh nhá , xin em hãy kiên định đọc tiếp lá thư này . Bút sắp hết mực rồi nên anh ráng viết sang câu mười ba là thôi . Anh sợ rằng kéo thêm quá trình viết lách kẻo em giận mất . Nhưng mà em ơi ! anh muốn nói .. nói là .. là em hãy mau viết thư hồi âm ngay nhé . "

Mọi người trên xe nở nụ cười tươi :
- Vậy anh có gởi thư cho cô ta chăng ?
- Có gửi chớ . Qua ngày sau cô ta bay Mỹ rồi .
- Thế anh còn liên lạc với cô ta không ?
- Lạc luôn rồi . Cô ta đã đi lấy chồng . Bởi vậy tui đang kiếm người viết lá thư thứ hai đây .

Trước mặt chúng tôi là một bãi biển nước trong xanh . Bãi cát vàng (chắc mới lấy cát nơi khác lấp đổ về ) . Dọc bờ biển vài em bé nô đùa bốc cát xây lâu đài trên cát . Xa xa các hòn đảo nằm trong vịnh Hạ Long thấp thoáng . Phong cảnh rất đẹp , không thua một resort nào trên thế giới , trước mặt là cảnh thiên nhiên biển , cát , gió quyện xuôi dạt vào các nhà nghỉ cao cấp trong sâu . Nơi đây có các chương trình phục vụ giải trí lành mạnh , như cá heo hải cẩu nhào lộn giỡn sóng , hay làm xiếc với cá sấu . Nhưng các thứ này không có trong chương trình tham quan , nên sau khi ra ngoài bờ biển hóng gió và không được tắm biển , chúng tôi quầy quả ra trở về khách sạn dùng cơm chiều để chuẩn bị đi thăm cầu Bãi Cháy và coi chương trình nhạc nước .

2/28/2009