Sunday, March 1, 2009

Vịnh Hạ Long (tiếp theo)

Vịnh Hạ Long (tiếp )

Những con đường nhựa không có bảng chỉ dẫn , nhưng xe du lịch như đã quen đường , nó cứ thế quẹo trái quẹo phải . Giá như đưa cho tôi lái thế nào cũng đi lạc lối . Xe chạy rất êm , đưa chúng tôi qua các biệt thự xinh đẹp nằm ẩn khuất trong các rặng cây xanh . Một ông trong đoàn lên tiếng :
- Anh Năm Béo ơi ! Tối nay bọn tui vô trong này ngủ đêm được không ?

Anh Năm Béo cười mỉm chi :
- Được chớ , loại cao cấp gần bờ biển mỗi đêm ngót nghét gần 200 đô . Tui nghe nói các đại gia ở Hà Nội ghé đây mới chịu nổi giá này , còn các bậc trung lưu chỉ dám cắn răng nghỉ ngơi một hai đêm thôi . Loại xoàng cũng bảy tám chục đô . Thế ông bà muốn loại nào để tui đặt phòng cho ? Khu resort du lịch Âu Lạc của vịnh Hạ Long này được coi như là đẹp nhất Đông Nam Á . Quí khách nhìn quanh mà xem , các mái nhà gạch đỏ được sản xuất từ làng Bát Tràng , cây kiểng cây che bóng mát từ các làng Nhật Tân, Quảng An, Phú Thượng, Vĩnh Tuy, Định Công , còn khách tới ở là ....

Trong xe có tiếng nói vọng lên :
- Khách Việt kiều .

Anh Năm Mập với nụ cười toe toét :
- Dạ không , toàn các bác đại gia Hà Nội vào nghỉ ngơi thôi ạ , mấy bác Việt kiều thì ra khách sạn ngoài vịnh .

Ông no. mỉm cười , quay sang nói bà vợ bên cạnh :
- Sao em ? Đêm nay chúng mình kỷ niệm 50 năm thành hôn của chúng ta . Chúng mình ra đây tưởng nhớ lại những ngày mình mới quen nhau .

Bà vợ ỏn ẻn :
- Ờ được đấy mình , nhưng ông lại quên hàm răng giả ở khách sạn rồi . Ông lấy gì mà cắn tui ?
Ông già chợt hỏi :
- Anh Năm Béo ơi ! Trung tâm Âu Lạc có bán hàm răng giả không ?

Tiếng ông trưởng đoàn từ đầu xe vọng lại :
- Không , ở đây không có đồ giả , hàng thiệt không hà . Trong này tuy có cái siêu thị nhưng các cô tiếp thị mặt mày không được vui lắm , vì nhiều du khách tới đây thích sờ vào các mẫu mã hàng hóa . Các cô cau có gắt lên là đừng sờ vào hiện vật ; đã là đi du lịch tham quan thì khách muốn nhìn thấy tận mắt , sờ thấy mới có cảm quan thật sự . Thế là mất hứng họ la lên : " Lần sau ông không thèm ghé vào nữa . " Tui xin thưa với quí khách là có ra ngoài phố vui chơi , xin cẩn thận . Nơi đây tỉ lệ bệnh si đa (AIDS) khá cao .

Ông già lẩm bẩm nói một mình :
- Cha vô duyên .

Anh Năm Béo cầm cái microphone cất to giọng :
- Tui kể cho bà con nghe một chuyện vui . Số là tui quen với một cô đang học Sư phạm , một hôm buồn tình tui viết cho cô nàng : "Người em mới quen . Anh viết cho em lá thư tình đầu tiên với những dòng chữ ngọt ngào . Tới đây hình như anh viết câu thứ ba rồi nhỉ . Em ơi ! Khi em đọc tới đây đã là câu thứ tư đầy ý nhị tình nồng , mà anh vẫn chưa bắt đầu câu chuyện bằng câu thứ năm . Nhưng anh nhớ quen em vào ngày thứ Sáu kiêng thịt . Tí nữa thì quên , anh định sang câu thứ bảy muốn tỏ đôi lời cùng em . Nhưng bây giờ má anh gọi anh xuống bếp vo gạo . Đợi anh một tí nhá . Em ơi ! Giờ này không biết là câu thứ mấy nữa , đồng hồ đong đinh gõ tiếng thứ mười , chắc anh nghĩ là tới câu mười một . Anh chỉ sợ em không đủ bình tĩnh vô tư nên anh sẽ sang câu mười hai mới tỏ cùng em . Em ơi ! Em đừng giận anh nhá , xin em hãy kiên định đọc tiếp lá thư này . Bút sắp hết mực rồi nên anh ráng viết sang câu mười ba là thôi . Anh sợ rằng kéo thêm quá trình viết lách kẻo em giận mất . Nhưng mà em ơi ! anh muốn nói .. nói là .. là em hãy mau viết thư hồi âm ngay nhé . "

Mọi người trên xe nở nụ cười tươi :
- Vậy anh có gởi thư cho cô ta chăng ?
- Có gửi chớ . Qua ngày sau cô ta bay Mỹ rồi .
- Thế anh còn liên lạc với cô ta không ?
- Lạc luôn rồi . Cô ta đã đi lấy chồng . Bởi vậy tui đang kiếm người viết lá thư thứ hai đây .

Trước mặt chúng tôi là một bãi biển nước trong xanh . Bãi cát vàng (chắc mới lấy cát nơi khác lấp đổ về ) . Dọc bờ biển vài em bé nô đùa bốc cát xây lâu đài trên cát . Xa xa các hòn đảo nằm trong vịnh Hạ Long thấp thoáng . Phong cảnh rất đẹp , không thua một resort nào trên thế giới , trước mặt là cảnh thiên nhiên biển , cát , gió quyện xuôi dạt vào các nhà nghỉ cao cấp trong sâu . Nơi đây có các chương trình phục vụ giải trí lành mạnh , như cá heo hải cẩu nhào lộn giỡn sóng , hay làm xiếc với cá sấu . Nhưng các thứ này không có trong chương trình tham quan , nên sau khi ra ngoài bờ biển hóng gió và không được tắm biển , chúng tôi quầy quả ra trở về khách sạn dùng cơm chiều để chuẩn bị đi thăm cầu Bãi Cháy và coi chương trình nhạc nước .

2/28/2009

No comments:

Post a Comment